Nguyên Đỗ

Không Trói Buộc

Ta mãi mãi chẳng bao giờ trói buộc
Cánh chim bằng còn bay mãi trên mây
Chẳng khi nào vương nhợ với vướng giây
Chim cột cánh có thể nào bay được
Như đám mây gió thổi về xuôi ngược
Khác giòng sông chỉ chảy một chiều thôi
Đem nhánh cây theo con nước về xuôi
Chẳng như gió thổi ngàn phương vạn hướng
Những nhà thơ thường rất giàu tưởng tượng
Thay nhân gian thành khẩn viết ươm mơ
Những nhà thơ họ chỉ sống vì thơ
Đâu có thể nỡ giam chi buộc trói
Nghệ thuật thơ như là một ơn gọi
Bước theo thơ, đi tới mãi chẳng ngưng
Chớ cột chân, này ai đó, xin đừng
Để họ mãi thả hồn theo cánh gió
Giòng cảm xúc, giòng sông thơ, ta rõ
Những tay bơi, những thi sĩ dài hơi
Bơi viết trôi thong thả chẳng theo thời
Cánh hoa đẹp cho đời thêm hương vị
Nguyên Đỗ

Được bạn: vdn đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Không Trói Buộc"